<p style="padding: 0px; margin: 14px 0px; border: 0px; font-size: 17px; outline: 0px; line-height: 25px; color: rgb(48, 48, 48); font-family: "Times New Roman"; background-color: rgb(255, 255, 255);">
<i style="padding: 0px; margin: 0px; border: 0px; outline: 0px;">Nói về cơm tấm, cũng là nói về thói quen ăn cơm dĩa của người Sài Gòn. Vào khoảng năm 1945, nhà văn Sơn Nam đã viết: "Cơm lúc ban đầu là sáng kiến của người Hải Nam, làm đầu bếp cho người Âu, áp dụng cho giới bình dân". Cũng có lẽ từ nguồn gốc đó mà cơm dĩa Sài Gòn lúc nào cũng phải đi cùng bộ muỗng nĩa tương tự như phong cách ẩm thực Âu châu. Ngày nay, các quán cơm Tấm vẫn bày muỗng và nĩa, nhưng do người Trung và Bắc không quen dùng nĩa, các tiệm cơm ở miền Trung và Bắc thường có thêm đũa để sử dụng.</i>
</p>
<p style="padding: 0px; margin: 14px 0px; border: 0px; font-size: 17px; outline: 0px; line-height: 25px; color: rgb(48, 48, 48); font-family: "Times New Roman"; background-color: rgb(255, 255, 255);">
<i style="padding: 0px; margin: 0px; border: 0px; outline: 0px;">Người ăn cơm tấm Sài Gòn đúng nghĩa cho rằng chỉ có 3 thứ "được phép" bán kèm cơm tấm là sườn, bì, chả. Về sau người nhập cư đến nhiều, cơm tấm còn được bồi thêm những món lạ như phá lấu, xá xíu, xíu mại, lạp xưởng, thịt kho hột vịt, hay thậm chí là tôm càng kho tàu… Một số nhà hàng còn làm cháy vàng cơm và cộng thêm 10 nghìn vào hóa đơn tính tiền.</i>
</p>