Nguyễn Phạm Phương Anh
27/10/1998
Quê Quán: Hải Dương
Câu nói yêu thích: Điều tuyệt vời nhất khi đọc sách đó là được thoát khỏi cuộc đời này, để có thể sống hàng trăm, thậm chí hàng nghìn cuộc đời khác nhau.
Xin chào các bạn mình là Phương Anh, một người tuổi Hổ lại còn thuộc cung Bọ Cạp nên mình luôn mang một vẻ ngoài có phần lạnh lùng, khó gần và khô khan. Không ai ngờ có một ngày mình lại đam mê và gắn bó với nghiệp viết đến như vậy.
Xuất phát điểm là một sinh viên học viện Ngân hàng lại còn học chuyên ngành Kiểm toán khô khan, đâu đâu cũng chỉ thấy toàn số là số. Mình nhận ra đó không phải là công việc mình thực sự yêu thích và đam mê. Mình không tìm thấy niềm vui trong việc học chuyên ngành đó, không có sự hào hứng khi làm công việc đó. Lâu dần mình bị mông lung và không biết định hướng tương lai của mình là gì.
Không chỉ có vậy, mình còn là một người ít nói và ngại giao tiếp, vụng về trong việc bày tỏ quan điểm qua lời nói. Thế nhưng, trời không lấy đi hết của ai cái gì. Khi ở dưới đáy thì cách duy nhất để thoát ra đó là đi lên. Với sở thích đọc sách từ trước giờ, mình luôn nể phục những vị tác giả có khả năng truyền tải cảm xúc, câu chuyện một cách rất chân thực qua từng câu văn, câu chữ. Từ đó mình bắt đầu tập tành viết lách, ban đầu chỉ là những câu văn bập bẹ chưa có sự đầu tư nhiều về lối hành văn cũng như chưa tìm ra được phong cách viết cho riêng mình thì những bài đó mình chỉ dám giữ cho riêng mình đọc. Thế nhưng mình không vì thể mà bỏ cuộc, mình quyết định thể hiện những quan điểm cá nhân qua câu chữ của mình một cách công khai trên mạng xã hội facebook. Thuở đầu những quan điểm của mình có phần hơi cá nhân và tiêu cực, có lẽ do bị ảnh hưởng bởi cung Bọ Cạp. Nhưng dần dần mình tìm ra phong cách riêng, lối hành văn của mình cũng trở nên vui vẻ và dễ gần với mọi người hơn. Từ đó không còn là những cuộc cãi vã về những quan điểm trái ngược nhau ở dưới phần bình luận nữa mà thay vào đó là những bình luận đồng cảm, chia sẻ quan điểm vô cùng vui vẻ của những người bạn và cả những người lạ.
Khi đó mình thực sự rất vui, mình nhận ra đây là con đường mình sẽ đi lâu dài trong tương lai tới. Mỗi khi được ngồi đặt tay lên bàn phím của chiếc máy tính yêu thích của mình, bật bài nhạc ưa thích, được hoà mình vào những câu chữ, chơi đùa với chúng. Khi viết mình có thể ở dưới mặt đất, ở trên trời, trong không gian, bay bổng đi chỗ này chỗ khác mà không một ai biết. Mình có thể không nhớ hết những bài văn mình đã viết tuy nhiên mình luôn nhớ cảm giác khi được ngồi “phiêu” với những câu văn đó. Gọi cho mình một cốc bạc sỉu, tìm một góc nhỏ để ẩn mình cùng chiếc laptop rồi bắt đầu chơi đùa với những câu chữ là khoảng thời gian tuyệt vời vào mỗi sáng cuối tuần mà mình hay làm để tự thưởng cho mình sau chuỗi ngày lao vào cuộc sống xô bồ.
Nếu bạn muốn trò chuyện và chia sẻ cùng mình thì hãy theo dõi các tác phẩm của mình tại timviec365.vn nhé!